Chúng ta thường dễ dàng “nhìn” và đánh người khác, thậm chí mau chóng “phán xét” hay “đọc vị” một ai đó mà quên mất rằng: ta là người quan trọng nhất, cần thiết nhất, trước tiên nhất cần được quan sát mỗi ngày. Sự quan tâm ấy dành cho chính ta nhiều nhất sẽ giúp ta phát triển nhất, gồm cả tâm trí và mọi mặt. Bởi càng quay về chính ta, hiểu ta thì càng dụng ta, hoàn thiện ta tốt nhất.
Vậy quan sát ta (quan sát chính mình) là cần quan sát điều gì, như thế nào?
Trước mỗi cảm xúc, suy nghĩ, lời nói, phản ứng và hành vi bạn hãy cảm nhận cảm giác, gọi tên cảm xúc và tách mình ra để quan sát mình như một chiếc camera. Quan sát và ghi nhận mình với tư duy và cách nhìn của một nhà khoa học, không lồng ghép cảm xúc, không đưa ra đánh giá, phán xét.
Bởi cảm xúc và sự phán xét thường chỉ mang tính cá nhân, có tính chất thời điểm, không đại diện cho toàn bộ, đúng sai hay tốt xấu. Mọi sự vật, sự việc đều là trung tính và có hai mặt của nó. Ở trong bối cảnh này nó là tốt, ở trong bối cảnh khác lại không phù hợp.
Có quan sát như một nhà khoa học mới giúp mình NHÌN ĐÚNG SỰ THẬT và phản ứng một cách phù hợp nhất với chính mình, người khác và sự kiện diễn ra. Nhìn đúng sự thật bao gồm nhìn sự vật ở đa góc nhìn và cả chiều sâu gốc rễ liên quan không phải một chiều hay bề nổi.
Thường chúng ta gặp điều không mong đợi và các mối quan hệ/giao tiếp bất như ý là do chúng ta chưa hiểu mình, hiểu sự việc, hiểu người khác được đúng nên không phản ứng đúng cách. Vì vậy, kết quả mang lại sau đó thường theo hướng khác.
Khi gặp tình huống như vậy, nếu chúng ta không dừng lại, chậm rãi “quan sát”, ghi nhận và thay đổi thì kết quả thậm chí tệ hơn.
Và một câu hỏi rằng, tại sao biết thế mà làm không được, thậm chí không muốn thay đổi. Câu trả lời là cảm xúc/vô thức (nỗi sợ, sự tổn thương, động lực sâu bên trong, sự thiếu rõ ràng…) chính là rào cản chúng ta thay đổi và làm khác đi. Theo nhiều nghiên cứu, sức mạnh của cảm xúc ảnh hưởng tới 80% hầu hết các quyết định của mỗi người.
Và làm thế nào để làm bạn với cảm xúc, biến nó thành thứ trợ giúp mình thay vì cản trở hay chống lại chính mình? Mình sẽ chia sẻ tiếp sau. Còn bây giờ, hãy thực hành thói quen quan sát và đào sâu chính để chiêm nghiệm kết quả nhé!
P/S: BM tham khảo bài viết này nhé! Là cho chính mình nhưng khi bố thay đổi thì con sẽ thay đổi. Năng lực quan sát bản thân tốt sẽ có được sự nhạy cảm, tinh tế và thấu cảm với con! Con cũng có cơ hội “sao chép” sự cầu thị và điều tốt đẹp từ BM!