Đắc ngộ bài học về bao dung
Chào mọi người trong ngôi nhà thân thương - Ogaha. Đây là lần đầu tiên, mình viết bài chia sẻ trải nghiệm về bài học đắc ngộ ra về lòng bao dung và nhận được sự an vui ở thực tại. Những ngày qua, mình học về Khái niệm nguồn, đưa ánh sáng đến nơi tối. Ban đầu, mình luôn hỏi bản thân làm sao đưa ánh sáng vào sâu nơi tối nhất của chính mình. Và rồi mình ngồi thiền, quán chiếu và hồi tưởng lại quá khứ, về giấc mơ rất đẹp. Khi bà Ngoại vừa mất một thời gian rất ngắn, Mình mơ thấy hai bà cháu cùng nhau nhổ 1 cái cây, dưới chân là làn nước mát lạnh phun lên tới mắt cá chân. Mình tỉnh dậy và thấy nhẹ lòng. Và hôm nay, khi hồi tưởng thì mình ngộ ra là nút thắt giữa hai bà cháu đã tháo gỡ. Lúc nhỏ, mình luôn nghĩ bà không thương mình hơn các anh, chị em họ. Bởi các vấn đề của người lớn mà có khoản thời gian bà và nhà mình không qua lại. Sau này, bà Ngoại ra vào Sài gòn nhiều, để phụ người Dì. Mình có cơ hội gần bà nhiều hơn. Và gần nhất là lúc Bà nằm viện. Và bài học mình đắc ngộ ra về khái niệm nguồn, đó là sự bao dung. Mình phải bao dung cho chính mình trước và bao dung cho người, buông bỏ những sự hiểu nhầm và rồi an yên đến. Biết ơn Bà đã chứa đựng cháu! Biết ơn nhân duyên của chúng ta!