Gửi: những người tôi thương.
Ai làm người, rồi sẽ phải nếm qua vị của chữ “Tình”.
Cuộc sống đôi khi quá khắc nghiệt, khiến chữ “Tình” trong mỗi con người lại trở thành một phần yếu đuối, cần phải dồn nén vào sâu thẳm trái tim.
“Những người lụy vì tình sẽ dễ bị vùi dập bởi những độc ác và vô tâm vốn đầy rẫy ở thế gian này”. Người đã từng nghĩ thế, phải không?
Người ta không dám khao khát, không dám thương và tin hết mình, vì sợ, vì bất an, rằng chữ “Tình” sẽ không trọn vẹn, thậm chí là đau khổ.
Có những khi, con người ta phải trở nên hoàn hảo theo cái cách người khác muốn, đến nỗi xa rời chính bản thể của mình, để đổi lấy chữ “Tình”.
Nghiệt ngã lắm phải không?
Nhưng cái lẽ thường tình của mỗi con người sống trên đời, lại luôn thích những gì đẹp đẽ và hấp dẫn. Chỉ những người vị tha rộng lớn, rất ít người, mới có thể đủ yêu thương để ôm ấp những chiếc gai, những điều không trọn vẹn của đối phương. Mà để bao dung được như vậy, con người cũng không còn quá khao khát nhận lại tình thương từ người khác nữa.
“Tình” là cái gì? Nó đơn giản chỉ là thứ mà ai cũng muốn nếm qua một lần trong đời. Khi bạn đã nếm được chữ “Tình” chân thật rồi, bạn sẽ không bao giờ hối tiếc và đau khổ đâu, tôi hứa đấy.
Bạn hỏi, chữ “Tình” của tôi nghĩa là gì à?
Đó sẽ là món quà để tôi mang tặng khắp thế gian. Chữ “Tình” đó, Người có được mà không cần phải trở nên hoàn hảo theo ý muốn của tôi, hay phải xa rời chính mình. Chữ “Tình” đó, Người có được mà không cần e dè hay sợ hãi, vì tôi không nỡ nhẫn tâm vùi dập và phản bội Người bao giờ.
Người biết đấy, vì tôi hiểu Người cần được yêu thương thế nào mà.
Chà, yêu thương mà không đòi hỏi người khác trở nên hoàn hảo, không phải là, không khuyến khích người ta phát triển hơn, đừng hiểu lầm đấy nhé! Chữ “Tình”, cơ bản là chấp nhận vô điều kiện và luôn nâng đỡ, để người mình thương càng ít đau khổ hơn và hạnh phúc nhiều hơn. Vậy thôi.